ĐƯA MÔN SINH LÊN NÚI – Lê Phú Hải

1. Người đưa môn sinh lên núi cao vời khuất dấu loài người tìm nơi xa xôi hoang vắng tâm hồn bình yên thắm tươi, và ánh sáng mới tuyệt vời, và áo trắng xoá rạng ngời, Người thay nhanh trong giây phút, hình dung sáng như mặt trời. 
ĐK: Từ mây xanh phán ra, lời yêu thương tiếng Cha: Này Con Ta dấu yêu, lòng Ta vui sướng nhiều. Này muôn dân khắp nơi, cùng tin nghe tiếng Người, nguyện xin Cha dẫn đưa, đoàn con theo dấu xưa. 
2. Người đưa môn sinh lên núi chan hoà ánh sáng tràn đầy lòng anh em bao vui thú xin Ngài định cư chốn đây, cùng góp sức cất dựng nhà, cùng các đấng sống mặn mà, từ đâu mây trôi che khuất, lòng kinh khiếp như mù loà. 
3. Cùng môn sinh đi lên núi trông nguồn ánh sáng tuyệt vời vì trong đêm đen u tối gian trần buồn đau chẳng ngơi, cùng cất tiếng hát ngợp trời mừng Đấng Thánh đến bằng lời, người ơi xa xôi mau tới, tình yêu chốn xưa gọi mời.
***  Imprimatur: 20.11.2019 - GP. Nha Trang (CPSABC-B1)