Menu


SA MẠC HỒN CON - Ngọc Khánh

1. Hồn con một bãi sa mạc hoang vu khi đêm lạnh xuống. Chờ mong trời đổ sương mai cho thấm mềm sỏi đá phôi pha. Đời con một phiến băng dài đơn côi nhìn mùa lá bay. Chờ mưa để lá luôn xanh cúi xin trời đổ mưa hồng ân.
ĐK. Mây xanh ơi! Hãy mưa ngàn đi. Sương sa ơi! Hãy lan tràn khắp. Vì nhiều lần ngước lần trời cao lệ sầu tràn nhòe đẫm khóe mi. Con giơ tay khóc thân tội nhân bao năm qua đã quên tình Cha. Xin tha cho lỗi con bội ân xin đưa tay âu yếm đời con.
2. Chiều nay trời xế thu tàn con trông, con mong trời sáng. Vì con mong thoát âm u trong sa mạc sỏi đá hoang vu. Đời con một phiến băng dài đơn côi nhìn mùa lá bay. Chờ mưa để lá luôn xanh cúi xin trời đổ mưa hồng ân.
3. Tình con một thoáng mây trời con trông, con mong Người đến. Cầu mong Người xuống muôn ân như mưa ngàn đổ thắm dương gian. Đời con nay sẽ không còn đơn côi nhìn ngày tháng qua. Dù cho đời lắm phong ba đã có Người đỡ nâng ủi an.