1. Thiên hạ từng ngày lo lắng việc ăn uống dựng vợ gả chồng. Mà không hay tai ương gần kề, cơn hồng thuỷ chợt tới cuốn đi. Hai người đang chung nhau làm ruộng, người bị để lại, người được đem đi. Hai người kéo cối xay làm bột, người được đem đi, kẻ phải ở lại.
ĐK: Vì giờ Chúa đến thì rất bất ngờ. Hãy luôn sẵn sàng, chớ dại khờ ngủ mê. Lo toan đời này, chẳng nghĩ đến ngày mai, giờ Chúa kêu gọi, con giã từ đời trắng tay.
2. Bao chuyện đời ta đã thấy, thì ghi nhớ đừng để quá muộn. Đời như hoa ban mai đẹp màu, khi chiều về tàn héo úa phai. Cố nhọc công xây đắp cả đời, mà phận con người tựa làn mây thôi. Đêm ngày cứ lắng lo chuyện đời, ngày giờ ra đi hỏi đã được gì?
3. Phút mà chẳng ai nghĩ tới, thì Thiên Chúa gọi mời ta về. Chẳng ai cho ta ra điều kiện, không được quyền trì hoãn phút giây. Sống chỉ lo lưu tâm đời này, ngày về sẽ là ngày đầu đau thương. Xin Ngài giúp chúng con trên đời, ngày ngày lưu tâm phần rỗi đời đời.
4. Biết rằng đời này sẽ hết, mà không nghĩ về ngày cuối đời, là con đang đi trong lầm lạc, sống cuộc đời chẳng ý nghĩa chi. Chúa dựng nên ta bao diệu kỳ, và còn ban tặng hồng ân vô biên. Ta hãy sống xứng công ơn Ngài, việc lành lưu tâm điều dữ loại trừ.
--------------------------------------------------------------------------------
Imprimatur: 19.11.2013, +Gm. Vinhsơn Nguyễn Văn Bản, GP. Ban Mê Thuột.
