1. Từ vực
sâu tối tăm con kêu cầu Người thương trông đến. Chúa ơi! Lắng nghe lời con, con
tìm nhan Chúa thiết tha nài van. Vì đời con lắm phen đã không tròn lời cam kết
xưa. Chúa ơi! Chớ ghi trong lòng phút giây lỗi lầm con phụ lòng Người thương.
ĐK. Nhưng
con tin nơi Chúa, Chúa thương con nhiều tình không biên giới. Con trông mong
nơi Chúa đã quên tháng ngày tuổi xuân trót dại. Đây con tim rướm máu tấm thân gầy
héo tình con hững hờ. Con xin dâng lên Chúa khúc ân tình này Người thương con
đi! (NGƯỜI THƯƠNG CON ĐI!)
2. Người,
Người ơi thấu chăng đã bao lần hồn con cay đắng. Cố vươn lên thoát cảnh bùn nhơ
mây mù che lối lưới giây tình oan. Nhưng rồi đời đâu dễ chi thêm một lần lòng
con vấn vương. Chúa ơi! Chớ ghi trong lòng phút giây lỗi lầm con phụ lòng Người
thương.
3. Thà
làm thân cỏ cây đóa hoa rừng ngả nghiêng trước gió. Kiếp chim xanh cánh tung trời
mây nơi miền xa tắp sóng xô ngoài khơi. Vì đời muôn cỏ cây không bao giờ làm ai
oán than. Chúa ơi! Chớ ghi trong lòng phút giây lỗi lầm con phụ lòng Người
thương.
**** Xin Ngài thương con